Đánh thuế nền tảng số nước ngoài như cơ sở thường trú từ ngày 1/10

Luật Thuế thu nhập doanh nghiệp (TNDN) sửa đổi, được Quốc hội chính thức thông qua vào ngày 14/6/2025, sẽ có hiệu lực kể từ ngày 1/10/2025 và áp dụng cho kỳ tính thuế năm 2025 trở đi.

Một trong những điểm đáng chú ý nhất của luật lần này là việc xác định rõ nghĩa vụ thuế đối với doanh nghiệp nước ngoài hoạt động trên nền tảng số tại Việt Nam.

Cụ thể, các doanh nghiệp nước ngoài cung cấp hàng hóa, dịch vụ thông qua nền tảng thương mại điện tử hoặc công nghệ số sẽ được coi là cơ sở thường trú tại Việt Nam và chịu thuế thu nhập doanh nghiệp tương tự như doanh nghiệp trong nước.

Quy định này đánh dấu bước tiến quan trọng trong việc quản lý thuế đối với nền kinh tế số và phù hợp với thông lệ quốc tế, đặc biệt là các khuyến nghị từ Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế (OECD) và Liên Hợp Quốc.

Luật mới cũng quy định rằng thu nhập đầu tư phát sinh ở nước ngoài của doanh nghiệp Việt Nam phải được kê khai và nộp thuế ngay tại thời điểm phát sinh thay vì đợi đến khi chuyển lợi nhuận về nước như trước đây.

thutindung-1750843348.jpg
Từ 1/10, doanh nghiệp nước ngoài cung cấp dịch vụ số tại Việt Nam bị đánh thuế như cơ sở thường trú

Phần thuế đã nộp tại nước ngoài được phép khấu trừ vào số thuế phải nộp tại Việt Nam nhằm tránh tình trạng đánh thuế hai lần. Đồng thời, Chính phủ được trao quyền áp dụng linh hoạt các nguyên tắc thuế quốc tế để đảm bảo quyền đánh thuế cho quốc gia nơi thu nhập thực sự được tạo ra.

Một điểm đáng chú ý khác là quy định về điều khoản chuyển tiếp. Doanh nghiệp đang được hưởng ưu đãi thuế theo các quy định trước đây có quyền lựa chọn tiếp tục áp dụng chính sách cũ hoặc chuyển sang chính sách ưu đãi theo quy định mới nếu đáp ứng điều kiện. Đặc biệt, luật mới còn mở rộng khả năng tiếp cận ưu đãi cho cả những dự án đầu tư không thuộc diện được hưởng ưu đãi trước đây, tạo điều kiện thuận lợi và công bằng hơn cho các nhà đầu tư trong giai đoạn tới.

Luật Thuế thu nhập doanh nghiệp sửa đổi đã có những thay đổi quan trọng liên quan đến việc xác định chi phí được trừ và không được trừ. Về nguyên tắc xác định chi phí được trừ, luật đã mở rộng phạm vi cho phép nhằm khuyến khích đầu tư, đổi mới sáng tạo và phát triển bền vững.

Cụ thể, chi phí cho hoạt động nghiên cứu và phát triển không chỉ được khấu trừ mà còn được khấu trừ bổ sung với mức cao hơn chi phí thực tế, theo tỷ lệ do Chính phủ quy định. Ngoài ra, nguyên tắc chi phí tương ứng với doanh thu cũng được nới lỏng trong một số trường hợp nhất định.

Theo đó, các khoản chi như đầu tư vào nghiên cứu khoa học, phát triển công nghệ, đổi mới sáng tạo, chuyển đổi số, đóng góp xây dựng cơ sở hạ tầng công cộng có liên quan đến hoạt động sản xuất, kinh doanh, hay chi phí liên quan đến giảm phát thải khí nhà kính, trung hòa carbon, phát thải ròng bằng không và giảm ô nhiễm môi trường vẫn được chấp nhận là chi phí được trừ, mặc dù không trực tiếp tạo ra doanh thu tính thuế. Một số khoản chi khác theo quy định của Chính phủ cũng được phép tính vào chi phí được trừ.

Bên cạnh việc mở rộng chi phí được trừ, Luật Thuế thu nhập doanh nghiệp cũng quy định rõ hơn về các khoản chi phí không được trừ nhằm tăng cường tính minh bạch và tuân thủ pháp luật.

Các khoản chi không tuân thủ điều kiện và nội dung theo quy định của pháp luật chuyên ngành sẽ không được tính là chi phí hợp lý để khấu trừ. Đối với chi phí lãi vay, luật giới hạn việc khấu trừ lãi từ các khoản vay của các đối tượng không phải là tổ chức tín dụng nếu mức lãi suất vượt quá mức quy định của Bộ luật Dân sự hiện nay là 20%/năm. Quy định này thay thế cho cơ chế xác định chi phí lãi vay dựa trên lãi suất cơ bản của Ngân hàng Nhà nước trước đây.

Về điều kiện thanh toán không dùng tiền mặt, Luật Thuế thu nhập doanh nghiệp 2025 không còn quy định cứng mức 20 triệu đồng như trước. Thay vào đó, ngưỡng thanh toán không dùng tiền mặt để được tính là chi phí được trừ sẽ do Nghị định hướng dẫn của Chính phủ quy định, đảm bảo sự thống nhất với quy định của pháp luật về thuế giá trị gia tăng.

Đăng ký đặt báo